Thử suy nghĩ sâu sắc, tôi thực tâm phục trước sự khéo léo của mùa thu khi dùng chất dung môi lạ đời làm phai đi đôi ba bậc của gam màu cuộc sống để rồi NHUỘM lại bằng những gam màu trầm hoặc nhạt đi mấy tông so với mùa hè.
Có những ngày thu vô định. Chỉ khơi màn với tách cafe đằng đặc là đủ năng lượng kéo tôi lang thang cả ngày. Tôi tin rằng đường phố mới thực sự là nhà; còn những căn nhà, quán xá chỉ như chỗ tá túc.
Tạt vào quán cafe thiết kế theo phong cách Vintage (4). Gọi tách café đen, tôi nhâm nhi cùng bầu không khí thuở xưa để đối diện với sự cô đơn và chiêm nghiệm cuộc đời. Tách biệt hẳn ồn ĩ cuộc sống, tôi tự NHUỘM tâm trạng bằng sự hoài cổ bình yên đáng trân trọng giữa mùa thu.
Đêm thu. Tiếng rao đặc trưng rẽ màn đêm sóng sánh: “Ai xôi lạc bánh khúc đây”. Giá có cô nàng quẩy gánh hàng rong rao ngọt lịm thì chắc tôi cũng móc ví lấy tờ 20 nghìn cuối cùng mua gói xôi khúc nhân đậu xanh vàng ươm mà dưới đèn đường và sương NHUỘM ngả màu vàng trầm.
Trở về nhà sau 24 tiếng “ở” giữa thiên nhiên. Tôi đem tất cả những chất liệu, màu sắc đã được trải nghiệm để trang trí không gian theo phong cách Vintage. Màu vàng tươi lá mới rụng, vàng le lói của lá sắp khô, vàng trầm của nhân bánh khúc đậu xanh; màu xám lá khô, xanh nhạt bầu trời,... Màu tách café đặc cho tôi cảm hứng về không gian ban công tĩnh lặng.