Gỗ Minh Long: Ký sự chuyến thiện nguyện về Phù Yên – Sơn La
Lần dẫn đoàn tình nguyện nào đi cũng để lại cho tôi nhiều cảm xúc nhưng chuyến tình nguyện này để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất. Ngay từ sáng sớm trời vừa mưa và lạnh, Đoàn tình nguyện đã tập trung đông đủ tại văn phòng Huyện Đoàn Văn Giang. Đúng 5h20’ sáng ngày 27/12/2017 chúng tôi xuất phát. Tuyến đường chúng tôi đi không phẳng lặng như suy nghĩ ban đầu, đường đi có rất nhiều sương mù, xe phải di chuyển rất chậm. Đến 14h00, được sự hướng dẫn, giúp đỡ của Huyện Đoàn Phù Yên, chúng tôi đã có mặt tại chân núi nơi có Trường tiểu học Suối Tọ II. Tuy nhiên, sau nhiều trận mưa lớn, cộng thêm trời vẫn đang mưa thì chiếc xe dẫn đường của chúng tôi là xe ôtô Ford Everest sau nhiều lần thử nhưng không tài nào lên nổi đoạn dốc đầu tiên. Vậy là chúng tôi biết rằng không có xe ôtô nào có thể lên được Trường Tiểu học Suối Tọ II.
Xe của đoàn có mặt tại chân núi lúc 14h00
Trời vẫn mưa tầm tã khi đoàn có mặt tại Phù Yên
Với tinh thần “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên” và sự quyết tâm cao của cả đoàn tình nguyện, chúng tôi xác định phải tìm mọi cách, đủ mọi phương án để lên được với các em học sinh với các thầy cô đang chờ. Cuối cùng chúng tôi quyết định sẽ đi bộ kết hợp tăng bo bằng xe máy và mang một số hàng lên trước, còn lại sẽ gửi tại 01 gia đình tại chân núi. Mọi người mặc áo mưa, đi ủng do trời mưa đường trơn và dốc cao. Cảm nhận của mọi người cùng đoàn cũng như tôi lúc đó thật lạ, không thấy rét, không thấy mệt, chỉ biết ta phải đi, đi bằng được.
“Không thấy rét, không thấy mệt,chỉ biết ta phải đi, đi bằng được.”
Chiếc xe máy chở đồ từ thiện lên trường Suối Tọ II
Sau 1 tiếng 30 phút chúng tôi đã có mặt tại Trường tiểu học Suối Tọ II. Chúng tôi được biết, đây là điểm trung tâm của trường, có 2 khu nhà được xây bằng gạch gồm 4 lớp học và 1 phòng chức năng của giáo viên xây năm 2005 và 01 khu tạm trú nhưng đã bị bão lũ cuốn trôi, còn các lớp học khác cách xa trung tâm trường 9km đường núi.
Trao quà tặng cho các em học sinh trong trường tiểu học Suối Tọ II
Qua lời kể của cô hiệu trưởng, chúng tôi được biết ở đây con đường núi vừa đi là con đường “Trải thảm” vì có rải đá, còn ngoài ra các con đường khác đến với các lớp học khác đều là đường đất và bùn. Tuy vậy, các em vẫn đi học đầy đủ, các thầy cô vẫn đi dậy đúng giờ, dù rằng có những hôm các em ngã ướt lạnh và bùn đầy người, dù thầy cô có để lại xe bên đường vì bùn bám bết vào xe không đi được. Vậy mới thấy được nghị lực của thầy và trò trường Tiểu học Suối Tọ II. Trong Đoàn tình nguyện chúng tôi ai cũng cảm phục các thầy trò và không ít những giọt nước mắt đồng cảm đã rơi.
Những gương mặt hồn nhiên pha chút tò mò háo hức được nhận quà
Trao quà tặng cho các em học sinh trong trường tiểu học Suối Tọ II
Thật vui khi lên đến điểm tổ chức trao quà chúng tôi đã thấy rất đông các thầy cô, phụ huynh và học sinh đang chờ. Vậy là chúng ta đã gặp nhau sau bao mong chờ. Sau công tác chuẩn bị Đoàn tình nguyện đã tổ chức trao tặng đến học sinh và đồng bào 227 chiếc chăn, 480 đôi tất, 230 đôi ủng, 5 suất học bổng, 01 Tivi màn hình phẳng 32 inch, 01 phông trang trí, 100kg gạo, 14 thùng mỳ tôm, 80 quyển vở, 35 đôi giầy mới, khoảng gần 3.000 bộ quần áo mới và cũ... Với tổng trị giá khoảng 70 triệu đồng. Đây là công sức đóng góp của các bạn tình nguyện viên, các nhà tài trợ của huyện Văn Giang trong đó có công ty Gỗ Minh Long.
Vui cùng những món quà dành cho các em nhỏ
Có lẽ không bao giờ chúng tôi có thể quên được khung cảnh nơi đây. Có thể nói các em học sinh, phụ huynh đứng 2 bên hành lang phòng học vì trời mưa và lạnh. Nếu đứng ở sân trường thì với sương mù dày đặc như thế này chắc không nhìn rõ được các em, không được gần các em và cảm nhận được sự cởi mở thân tình của thầy trò Trường TH Suối Tọ II và đồng bào dân tộc Mông. Lúc chia tay cả đoàn tình nguyện cả thầy trò và phụ huynh đều bịn rịn không rứt.
Vui cùng những món quà dành cho các em nhỏ
Cô hiệu trưởng có chia sẻ với tôi rằng: “Nếu Đoàn ở lại sẽ được người Mông cho uống rượu đấy”, tôi thấy lạ nên hỏi lại: “Sao lại vậy ạ?” và Cô có nói rằng: “Dân tộc Mông khi quý họ mới mang rượu ra mời”.
Đến 5h30 chiều chúng tôi xuống đến chân núi. Lúc này ai cũng lạnh và ướt sũng người, tay chân tê cóng không có cảm giác. Chuyến trao quà từ thiện kết thúc với thật nhiều cảm xúc và lòng biết ơn bởi những tấm thịnh tình mà mọi người dành cho nhau.
TVQuản trị viênQuản trị viên
Xin chào quý khách. Quý khách hãy để lại bình luận, chúng tôi sẽ phản hồi sớm